Bát Đại Thái Hệ: Giải mã 8 trường phái ẩm thực Trung Hoa “ẩn mình”

Khi nói đến Ẩm thực Trung Quốc, 9/10 người trong chúng ta sẽ nghĩ ngay đến hai điều: Vịt quay Bắc KinhLẩu Tứ Xuyên. À, có thể thêm cả Dimsum Quảng Đông nữa! Chúng ta mặc định rằng đồ ăn Trung Hoa hoặc là cay “xé lưỡi”, tê rần (Ma La), hoặc là nhiều dầu mỡ, hoặc là cầu kỳ tinh xảo như món ăn cung đình.

Nhưng nếu AV Travel nói với bạn rằng, đó mới chỉ là “phần nổi của tảng băng chìm”? Rằng nền ẩm thực 5.000 năm lịch sử này là một vũ trụ đa dạng, phức tạp và tinh tế hơn chúng ta tưởng tượng rất nhiều?

Chào mừng bạn đến với “Bát Đại Thái Hệ” (Bā Dà Cài Xì – 八大菜系) – tám trường phái ẩm thực vĩ đại, được công nhận là “quốc hồn quốc túy” của Trung Hoa. Tám trường phái này giống như 8 “vùng đất” ẩm thực, mỗi nơi có một triết lý, một hương vị, và những món ăn “chủ bài” hoàn toàn khác biệt, được định hình bởi địa lý, khí hậu và văn hóa hàng ngàn năm.

Chúng ta đều đã quen mặt với Tứ Xuyên (Xuyên) và Quảng Đông (Việt). Vậy 6 “ẩn sĩ” còn lại là ai? Họ “ngon” như thế nào? Hãy cùng AV Travel “bóc tách” 6 viên ngọc ẩm thực còn lại, để phá vỡ mọi định kiến và khám phá xem bạn thực sự hợp “gu” với trường phái nào nhé!

“Bát Đại Thái Hệ” rốt cuộc là gì?

Trước khi “vào tiệc”, chúng ta cần biết 8 cái tên trong “Bát Đại Thái Hệ” bao gồm:

  1. Sơn Đông (Lu Cuisine): Ẩm thực của hoàng gia, “trưởng lão” của các trường phái.
  2. Tứ Xuyên (Chuan Cuisine): Nổi tiếng với vị “Ma La” (tê-cay).
  3. Quảng Đông (Yue Cuisine): Nổi tiếng với “Dimsum” và sự “nguyên bản” (hấp, luộc).
  4. Phúc Kiến (Min Cuisine): Bậc thầy của các loại súp và hải sản.
  5. Giang Tô (Su Cuisine): Tinh hoa của sự cầu kỳ, tinh tế như “tranh”.
  6. Chiết Giang (Zhe Cuisine): Thanh tao, ngọt ngào của “Giang Nam thủy trấn”.
  7. Hồ Nam (Xiang Cuisine): “Đối thủ” cay nồng, thơm lừng của Tứ Xuyên.
  8. An Huy (Hui Cuisine): Vị ngon “hoang dã” của núi rừng Hoàng Sơn.

Trong bài viết này, chúng ta sẽ tập trung vào 6 trường phái còn lại – những “hidden gems” thực sự.

1. Ẩm thực Sơn Đông (Lu Cuisine): Quyền lực của Lửa và Biể

Nếu Bát Đại Thái Hệ là một gia tộc, ẩm thực Sơn Đông (Lu) chính là vị “trưởng lão” uy nghiêm, đáng kính nhất, là nơi định hình nên phong vị cho cả bữa tiệc cung đình Bắc Kinh. Triết lý của Lu không nằm ở sự phức tạp của gia vị, mà nằm ở quyền năng của ngọn lửa và sự tôn trọng tuyệt đối với vị mặn mòi nguyên bản. Họ là bậc thầy của kỹ thuật xào “Bao” – ngọn lửa bùng lên liếm trọn chảo gang, khóa chặt vị ngọt của nguyên liệu trong tích tắc. Hãy nhìn cách họ chế ngự món Ốc kho hành (Cong Shao Ha Luo): hành lá không phải gia vị phụ, mà là linh hồn, được phi trong ngọn lửa “Bao” để bung tỏa hết mùi thơm nồng, rồi ngay lập tức quyện lấy con ốc biển giòn sần sật. Nước sốt tương mặn ngọt bóng bẩy, áo một lớp áo nâu óng ả lên vỏ ốc. Khi ăn, bạn nghe thấy cái giòn của ốc, hít hà cái thơm nồng của hành, và nếm cái mặn mòi đậm đà của biển cả được “khóa” lại bởi ngọn lửa cung đình. Đó chính là phong vị của Sơn Đông: dứt khoát, đậm đà và đầy quyền lực.

2. Ẩm thực Giang Tô (Su Cuisine): Thơ ca trong từng thớ thịt

Nếu Sơn Đông là “vua”, thì Giang Tô (Su) là một “nàng thơ” học thức, một nghệ sĩ tài hoa, sinh ra từ vùng đất Tô Châu – Hàng Châu trù phú. Ẩm thực Su không phải để ăn no, mà là để “thưởng”, để “ngắm”. Triết lý của họ nằm ở kỹ thuật dùng dao thượng thừa và sự kiên nhẫn vô tận. Món ăn phải đẹp như một bức tranh thủy mặc, và vị phải thanh tao như một bài thơ. Tiêu biểu chính là Sư Tử Đầu (Shi Zi Tou), tên gọi thì “dữ dằn”, nhưng món ăn lại dịu dàng như một áng mây. Đây không phải là thịt viên băm nhuyễn, mà là hàng ngàn hạt thịt nhỏ li ti được thái bằng tay, khéo léo “kết dính” lại với nhau. Viên thịt khổng lồ ấy “tắm” trong một nồi súp trong vắt, hầm nhiều giờ. Khi ăn, viên thịt không vỡ, nhưng đưa vào miệng thì lập tức tan ra, như một dòng sữa béo ngậy, ngọt lịm vị thịt tươi mà không hề gợn một chút bã. Đó là nghệ thuật, là thơ ca, là ẩm thực Giang Tô.

3. Ẩm thực Chiết Giang (Zhe Cuisine): Nàng thơ lãng mạn của Tây Hồ

Là “người hàng xóm” của Giang Tô, ẩm thực Chiết Giang (Zhe) cũng là một nàng thơ, nhưng là một nàng thơ lãng mạn, mộc mạc và gần gũi hơn, mang đậm hơi thở của “Giang Nam thủy trấn”. Triết lý của họ là sự tươi non – măng phải là măng non, trà phải là trà sớm, cá phải là cá vừa vớt lên. Họ dùng vị chua ngọt của giấm trấn và đường để “nâng” cái vị nguyên bản ấy lên. Hãy thử cảm nhận món Thịt kho Đông Pha (Dongpo Rou): một khối thịt ba chỉ vuông vức như một con dấu ngọc, được tắm mình trong thứ nước sốt màu hổ phách lóng lánh. Ngọn lửa liu riu qua hàng giờ không phải để “nấu”, mà là để “chuyển hóa”. Nó ép cái mỡ màng thô tục của thịt phải tan ra, nhường chỗ cho vị rượu Thiệu Hưng nồng nàn. Lớp bì trong veo, run rẩy, lớp mỡ hóa thành một thứ thạch mềm, thơm lừng. Gắp một miếng, vị mặn ngọt đậm đà ấy ùa vào, và miếng thịt như tan ra trên đầu lưỡi, chỉ còn đọng lại một dư vị béo thơm mà thanh tao. Đó là cái “tình” lãng mạn của ẩm thực Chiết Giang.

4. Ẩm thực Phúc Kiến (Min Cuisine): Vũ trụ cô đặc trong thố súp

Ẩm thực Phúc Kiến (Min) là bậc thầy của sự giao thoa giữa núi và biển. Triết lý của họ được gói gọn trong một chữ “Thang” (Súp). Họ tin rằng một bát súp có thể chứa đựng cả vũ trụ, và “Phật Nhảy Tường” (Fo Tiao Qiang) chính là kiệt tác tối thượng. Đây không phải là một món súp, đây là một “vũ trụ” cô đặc trong chiếc thố sứ. Tinh hoa của núi (nhân sâm, nấm) và biển (bào ngư, vi cá, hải sâm) được “ép” lại, hầm qua nhiều ngày đêm. Khi mở nắp, một làn hương nồng nàn, sang trọng, thơm đến mức “Phật cũng phải bỏ thiền mà nhảy tường qua” bay lên. Nước súp không lỏng, nó sánh lại như một lớp mật ong vàng óng, dính chặt vào môi. Mỗi muỗng súp là một vụ nổ của vị umami, ngọt sâu đến tận cùng, bổ dưỡng đến từng tế bào. Ngay cả món ăn đường phố như Hàu chiên trứng (Oyster Omelette) cũng là một “vị biển” cô đặc: con hàu sữa béo múp vỡ ra, vị ngọt mặn của biển cả tràn ngập khoang miệng. Đó là Phúc Kiến, đậm đà và giàu có.

5. Ẩm thực Hồ Nam (Xiang Cuisine): Ngọn lửa cay nồng, thẳng thắn

Nếu vị cay Tứ Xuyên là “Ma La” (tê-cay) như một mũi tên tẩm thuốc, thì vị cay của Hồ Nam (Xiang) là “Xiang La” (thơm-cay), một cú đấm thẳng, trực diện và nồng nàn. Ẩm thực Hồ Nam mang cá tính mạnh mẽ, dùng ớt ngâm chua (Đoạ Tiêu) làm vũ khí. Họ không che giấu vị cay, họ tôn vinh nó. Hãy nhìn bức tranh rực lửa của món Đầu cá hấp ớt (Duo Jiao Yu Tou): chiếc đầu cá khổng lồ được “phủ mền” bằng một lớp ớt đỏ băm nhuyễn. Hơi nóng của nồi hấp không chỉ làm chín thịt cá, mà còn “thôi miên” ớt, ép chúng tiết ra cái tinh túy cay nồng và chua dịu. Vị cay này không “sốc” óc, mà nó “quyện” vào từng thớ thịt cá béo ngậy, ngọt lịm. Càng ăn càng “vào”, cái cay nồng nàn kích thích vị giác, khiến bạn phải hít hà, nhưng không thể dừng đũa. Đó là Hồ Nam, bộc trực, mãnh liệt và gây nghiện.

6. Ẩm thực An Huy (Hui Cuisine): Hương vị hoang dã của thời gian

Đây có lẽ là trường phái “ẩn dật” và “kỳ lạ” nhất, sinh ra từ vùng núi Hoàng Sơn hiểm trở. Ẩm thực An Huy (Hui) không chơi đùa với gia vị phức tạp, họ chơi đùa với thời gian và sự lên men. Họ là bậc thầy của các món ăn “nặng mùi” nhưng “sâu vị”, mang hương vị mộc mạc của núi rừng. Món ăn “thử thách” nhất chính là Cá chép hôi (Chou Gui Yu). Đừng để cái tên làm bạn chùn bước. Con cá tươi được ủ muối cho “lên men” nhẹ, tựa như phô mai xanh của phương Tây. Khi kho đậm đà với ớt và tỏi, cái “mùi” khó chịu ban đầu biến mất, thay vào đó là một mùi thơm “đặc trưng” không lẫn vào đâu được. Thịt cá không bở, mà “chắc nịch”, dai và ngọt sâu, quyện với nước sốt đậm đà. Cắn một miếng, vị giác của bạn sẽ “bùng nổ” với một trải nghiệm hoàn toàn mới lạ. Đó chính là ẩm thực An Huy, hoang dã, mộc mạc và sâu sắc như núi rừng.

Vậy làm sao để trải nghiệm hết 8 trường phái này?

  1. Không cần đi 8 tỉnh: Các thành phố lớn như Bắc Kinh, Thượng Hải, Quảng Châu đều có những nhà hàng “chính tông” của 8 trường phái này, thường được gọi là các “Văn phòng đại diện” (Bàn sự xứ) của tỉnh đó.
  2. Hãy “phá vỡ” định kiến: Khi du lịch đến vùng nào, hãy thử món ăn đặc trưng của vùng đó. Đến Hoàng Sơn, hãy can đảm thử “Cá chép hôi”. Đến Hàng Châu, nhất định phải ăn “Cá giấm Tây Hồ”.
  3. Học cách gọi món: Đừng chỉ gọi “cơm chiên Dương Châu” hay “đậu hũ Tứ Xuyên”. Hãy hỏi người phục vụ: “Đặc trưng của ẩm thực Lu/Su/Xiang/Hui… của các bạn là gì?”. Bạn sẽ được chiêu đãi những món ngon “ẩn mình” nhất.

Ẩm thực Trung Quốc không phải là một khái niệm đồng nhất, mà là một bản giao hưởng hoành tráng với 8 nốt nhạc, 8 cá tính riêng biệt. Từ vị mặn mòi của Sơn Đông, sự tinh tế của Giang Tô, đến vị cay nồng của Hồ Nam hay sự “kỳ lạ” của An Huy.

Mỗi trường phái là một câu chuyện về địa lý, lịch sử và con người. Khám phá “Bát Đại Thái Hệ” không chỉ là một hành trình ẩm thực, mà còn là một cách sâu sắc để hiểu về một đất nước vĩ đại.

Một chuyến đi để “ăn cả thế giới” và mở mang tầm mắt… Rất xứng đáng, phải không nào? Bạn đã sẵn sàng “nếm thử” 6 viên ngọc ẩn này cùng AV Travel chưa?

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Contact Me on Zalo
0968995959